CÁI MẶT TÔI RẤT DÀY
Manage episode 336608857 series 3290012
CÁI MẶT TÔI RẤT DÀY
Tôi đã từng chứng kiến nhiều người khi đi mua đồ ăn nhưng vì quá đông nên tất cả phải xếp thành một hàng dài. Mặc dù, nơi bán có 2 cổng bán sát bên nhau nhưng tất cả người mua đều tập trung đứng đợi ở 1 hàng duy nhất. Họ chấp nhận đợi rất lâu để tới lượt mình nhưng không sang bên cổng còn lại để mua. Tôi tự hỏi tại sao lại như vậy? Tôi tách ra khỏi hàng đợi và tiến đến cổng thứ 2 để hỏi cổng này có bán không? Khi nhân viên trả lời “CÓ” thì tôi mua và như có một phép màu những người đứng đợi ở cổng 1 di chuyển một phần qua cổng 2 để mua. Có lẽ ban đầu họ không nghĩ cổng 2 có bán. Nhưng điều quan trọng ở đây là không một người nào dám bước lên, thoát khỏi cái hàng 1 để hỏi nhân viên ở cổng 2. Họ chấp nhận đứng đợi nhưng sẽ không ra khỏi hàng của mình để có được cơ hội mua trước. Tại sao? Khi tôi thực hiện những việc như vậy thì những người bạn của tôi cũng rất ngượng, họ ngượng vì họ là bạn tôi nhưng tôi lại rất hay yêu cầu người khác khi đi chung với họ. Ví dụ: Khi đi uống café cùng với bạn nếu như hôm đó thời tiết nóng bức thì tôi sẽ yêu cầu nhân viên mang quạt máy để nhóm được mát mẻ hơn nhưng khi yêu cầu như vậy thì bạn bè tôi rất ngượng. Bạn bè tôi còn bảo rằng tôi rằng “Đi chung với tôi riết rồi không còn biết ngại nữa, mặt sẽ ngày càng dày lên”. Nhiều khả năng đây là câu trả lời cho hành động xếp hàng như trên. Giả thuyết thứ 1, người ta không dám bước qua cổng thứ 2 để mua đồ ăn có thể là do họ sợ mình có sự khác biệt với đám đông. Trong khi những người khác đứng đợi nhưng mình lại đi ra khỏi hàng thì chắc chắn sẽ bị rất nhiều ánh mắt quan sát và khả năng cao là người ta sợ điều đó, sợ bị soi mói, sợ bị đánh giá,... Giả thuyết thứ 2 là SỰ MẶC ĐỊNH “KHÔNG PHẢI”. Giả thuyết này được thể hiện tương tự như người dân làng Vũ Đại khi nghe Chí Phèo chửi vậy. Họ đều nghĩ rằng: “chắc không phải nó chửi mình”. Người đứng xếp hàng ở cổng 1 có thể nghĩ rằng: “chắc là cổng 2 không bán hoặc bán thứ khác” và vì vậy họ không sang cổng 2 để mua. Dĩ nhiên, những người đã biết cổng 2 có bán thức ăn sẽ không đứng xếp hàng ở cổng 1 và chỉ cần một người sang cổng 2 mua thì tất những người ở đó sẽ biết cổng 2 có bán. Điều thú vị ở đây là nếu tất cả những người ở nhà hàng đều không biết cổng 2 có bán hay không thì khả năng cao họ sẽ cứ tiếp tục xếp hàng ở cổng 1 như vậy. Trong tình huống này cần có một người thoát khỏi cái sức mạnh của đám đông để giải vây cho tất cả. Đối với tôi những người dám bước lên là những người có năng lực rất cao. Những người như vậy thường bị gán cái mác là quê mùa hay không văn minh. Mặc dù luôn bị xem là không văn minh nhưng thực ra họ luôn là người đi đầu, hứng chịu những chỉ trích và mang lại tri thức cho những người chưa biết. Đối với bản thân, tôi cho rằng mình là người tài giỏi vì tôi biết bảo vệ quyền lợi của mình, của gia đình, của bạn bè,... Như câu chuyện trên thì chỉ cấn tiến lên và hỏi là bạn đã không cần phải xếp hàng, bạn đã tiết kiệm được 1 giờ đồng hồ hoặc hơn thế, đó chính là bạn đang bảo vệ quyền lợi của mình. Bạn yêu cầu nhân viên mang một cái quạt trong lúc trời nóng bức cũng là bạn đã bảo vệ được quyền lợi của mình. Những việc nhỏ nhặt như vậy nếu chúng ta không bảo vệ được thì làm sao có thể bảo vệ được những quyền lợi lớn hơn? Đôi khi trong cuộc sống cần một cái mặt dày để bạn “tiến lên” nhưng điều đó không đồng nghĩa là bạn không văn minh. Bạn không hại ai và không để ai bị thiệt thòi thì bạn là người thành công rồi.
Be Happy,
The Promised Land.
#cuộc_sống #tâm_lý #psychology #tpl_thepromisedland
---------------------------------------------------
📰 BÀI VIẾT:
✍️ Nội dung: Nguyễn Nguyên Ngọc (A Buddhist Man)
🖥 Edit: Nguyễn Vũ Kỳ Duyên
🖼 Ảnh: Phan Huỳnh Tân
---------------------------------------------------
© Bản quyền thuộc về The Promised Land © Copyright by The Promised Land 👉 Do not
8 afleveringen